KHI NGÔN TỪ LÀ KẺ CỨU RỖI
- Anh Khoa Le
- Oct 18, 2019
- 1 min read
Updated: Nov 2, 2019

+ Một số thơ ca tố cáo tội ác của Pháp và Quân Phiệt Nhật:
Tác phẩm “Vợ nhặt” của nhà văn Kim Lân
Tác phẩm nay đặt ra một vấn nạn khủng khiếp vào năm 1945, nạn đói khủng khiếp xảy ra tràn lan khắp nơi, người chết như rạ, người sống cũng dật dờ như những bóng ma. Tràng là một người xấu xí thô kệch, ế vợ, sống ở xóm ngụ cư.

Tác phẩm thơ “ĐÓI” của nhà thơ Bàng Bá Lâm
"Năm Ất Dậu, tháng ba, còn nhớ mãi
Giống Lạc Hồng cực trải lắm đau thương!
Những thây ma thất thểu đầy đường,
Rồi ngã gục không đứng lên vì... đói!
Đói từ Bắc Giang đói về Hà Nội,
Đói ở Thái Bình đói tới Gia Lâm.
Khắp đường xa những xác đói rên nằm
Trong nắng lửa, trong bụi lầm co quắp.
Giữa đống giẻ chỉ còn đôi hố mắt
Đọng chút hồn sắp tắt của thây ma;
Những cánh tay gầy quờ quạng khua khoa
Như muốn bắt những gì vô ảnh,
Dưới mớ tóc rối bù và kết bánh,
Một làn da đen xạm bọc xương đầu." (trích thơ Đói)
Cả hai tác phẩm văn học trên dù không mang trong mình sự nguy hiểm hay lợi hại như súng đạn nhưng chúng mang tới sự củng cố cho tinh thần đấu tranh bất khuất của dân tộc Việt Nam qua sự thật về thảm khốc của nạn đói hoành hành tại Việt Nam năm 1945.
-Anh Khoa
Comments